A, thế là được nếm mùi cướp giật rồi nhá. Ào ào, xèo xèo, một chú mặt cũng khá đẹp giai thò tay xuống chân mềnh lôi phắt cái cặp laptop nhưng nó được móc rất chắc nên chú kia phải thất vọng rồ ga phi mất. Mềnh chả thấy sợ, chỉ hơi ngạc nhiên tí, hơi buồn cười khi mọi người xung quanh hỏi sao không hô lên, sao không đuổi theo nó. Điên mà đuổi theo, nó đạp cho cái lại chả ngã vỡ mẹt, mà kêu lên thì cùng lắm là mọi người túm được lại đòn hội đồng lại què tay què chân, có khi đi tù vì cái mà nó chưa có được, tội !
Lại thấy buồn, xã hội mông muội quá, Có khác thì cũng chỉ là khác cái phương tiện nhưng chung lại vẫn là một kiểu săn mồi bản năng, thô thiển và đầy nguy hiểm. Tội lỗi bao giờ cũng sản sinh ra từ vô minh.
Đọc chỗ này, lắm bố lại nhảy dựng lên, đồ điên mới đi thương mấy thằng cướp giật. À, thương nó ít thôi, thương cái xã hội mình đang sống thì nhiều, dốt nát, bần cùng, chụp giựt và vô liêm sỉ.
Hôm qua đọc báo thấy Nhật bẩn qua sóng thần động đất tang thương thế mà không hề có nạn cướp bóc, hôi của. Thật khâm phục các bạn Nhật bẩn, lòng tự trọng và chính trực phải khiến cả thế giới nghiêng mình.
Hôm nay mềnh bị cướp giật, đau................ !