Phần 2:
Hôm qua anh các chú, đã trình bày xong bài 1
trong loạt bài [Khủng – Hoảng], tất nhiên có chú đọc xong bài 1 đã thấy “khủng”
lắm rồi, có chú thấy “khủng” một tí và có chú đóe thấy khủng tí nào. Có chú còn
lầm bầm, bài với vở đóe gì từ đầu bài đến cuối bài toàn phân với cứt.
Anh đã nói nhiều lần, và lần này anh lại nhắc lại, anh đóe rảnh để dừng bước chân lãnh tụ để giảng giải cặn kẽ cho các chú cứt là cái gì; tổng số cứt trong cái chuồng xí làng là bao nhiêu; và rằng, số cứt mà các đại gia dùng để mua cá nó đang chiếm bao nhiêu tổng dư nợ tín dụng trong nền kinh tế. Anh đóe nói đâu! Nhóe!
Anh đã nói nhiều lần, và lần này anh lại nhắc lại, anh đóe rảnh để dừng bước chân lãnh tụ để giảng giải cặn kẽ cho các chú cứt là cái gì; tổng số cứt trong cái chuồng xí làng là bao nhiêu; và rằng, số cứt mà các đại gia dùng để mua cá nó đang chiếm bao nhiêu tổng dư nợ tín dụng trong nền kinh tế. Anh đóe nói đâu! Nhóe!
Thôi, quay lại với chủ đề chính, quay lại với
những “đại gia” đầm tôm và “trâm anh” ao cá. Các chú đừng ngoạc mồm lên chửi
họ, vì nếu anh đặt các chú vào vị trí đại gia đó, các chú cũng sẽ suy nghĩ và
làm chính xác những gì họ làm. Cũng một ruộc thôi. Nền kinh tế nào sinh ra
những doanh nhân kiểu đó. Tại sao phải bỏ vốn của mình khi chủ chuồng xí không
bắt các chú bỏ? Tại sao phải lôi “cứt của nhà” ra mà tiêu khi chủ chuồng xí
làng luôn vỗ vai chú mà thỏ thẻ: “Riêng cái gì em thiếu, chứ cứt thì anh cứ
dùng vô tư. Hết bảo em! Bao no mẹ nó luôn!”
Do vậy, đừng nói đến lãi suất 15%, 20%, kể cả
30% anh cũng sẵn sàng tay bo luôn vì anh đóe ngu gì không chơi những cuộc chơi
với rủi ro bằng 0 cho những thằng đi vay cứt.
Với một con tàu giá có 700 tấn cứt, anh sẵn
sàng vỗ vai thằng chủ tàu để khai con tàu lên thành 1000 tấn cứt, anh bao thuế.
Như vậy anh chả mất 300 tấn cứt vốn đối ứng mà vẫn sở hữu ngon lành con tàu 700
tấn cứt Đây là nguyên do khi xem xét 100 bộ hồ sơ mua tàu, đóng tàu từ
những VinaXin, VinaCho cho đến VinaMượn mua tàu cũ luôn là sự lựa chọn số 1. Vì
mua tàu cũ, việc tái định giá và nghiệm thu con tàu sẽ làm cho cho chú lên voi,
hay xuống chó.
Với một tàu xăng A95 từ “đâu đó” về Sài Gòn trị
giá 15 triệu tấn cứt. Từ một bộ hồ sơ mua bán, anh sẽ copy ra hai và từ điểm
xuất phát, anh sẽ thả hai con tàu về Việt Nam và nếu thương vụ thành công, anh
sẽ thu về 30 triệu tấn cứt từ một hợp đồng vay 15 triệu tấn cứt. Anh sẽ rung
đùi há mồm để chân dài bóc tôm tích nhét đầy một cái mồm tham lam ở đâu đó
trong một cái “rì dọt” ở Vũng Tàu rồi nghe tiếng tiền chảy ào ào vào tài khoản
và yên tâm đóe ai động được vào anh. Đóe phải anh mày quan hệ rộng hay có bắt
tay với ai, mà quan trọng nhất, với 2 bộ hồ sơ “copy”, đóe ai có quyền chặn tàu
anh lại vì cả tàu lẫn hàng trên tàu anh đều hợp pháp. Tất nhiên, trừ phi các
chú bắt được cả 2, 3 tàu của anh. Mà anh khẳng định mẹ nó luôn, chuyện đấy đóe
bao giờ xảy ra. Mission Impposible. Và đây chính là căn nguyên tại sao xăng của
ta luôn thừa, nhưng luôn thiếu. Luôn đắt nhưng luôn rẻ. Luôn lỗ nhưng luôn lãi
Chỉ có dân là khổ, dân là đóe biết gì, và dân vẫn hàng ngày phải “nghe
xăng kể chuyện, nghe điện trình bày” thôi.
Có chú đọc đến đây sẽ buột mồm chửi: “Lịt mẹ
bọn con buôn”, nhưng anh nhắc chú nên suy nghĩ kỹ. Kinh doanh là vậy, kinh
doanh là chú mở mắt dậy bước ra khỏi nhà với bọc cứt to bằng nắm đấm, nhưng khi
bước chân về nhà, cái bọc cứt của chú phải bằng gói xôi, hoặc tốt hơn, là bằng
cái bao tải. Mà phàm đã kiếm ra tiền, chú sẽ muốn khoe. Chú muốn khoe chú giàu
với bà con chòm xóm, khoe mình giàu với những thằng bạn chú thích cũng như khoe
mình giàu để khè những thằng chú đóe thích. Những tổ chức như hội doanh nghiệp
này, hay hiệp hội công nghiệp nọ, hay tiệc này tiệc nọ, cũng để cho các chú
khoe giàu. Dưng quan trọng hơn, đấy là chỗ các chú phát đi thông điệp với thằng
chủ chuồng xí: “Lịt mẹ các chú, anh còn đầy tiền”. Và khi cái thông điệp đó
được tiếp nhận phù hợp, những dòng cứt mới lại rót vào các tầng lớp đại gia mới
nổi này nhằm che đi một thực tế 20% số cứt đã không cánh mà bay.
Như bài anh nói hôm qua, đây mới chỉ là phần mở
đầu của bi kịch! Khi 20% lượng cứt chỉ còn tồn tại trên giấy tờ, thì tổng số
cứt còn lại chỉ nuôi được nổi 80% cá. 80% cá này phải nuôi 100% con lợn. Nghĩa
là tồn tại hai giả thuyết, một là có 100 con lợn thì có đến 20 con chết đói
hoặc 100 con lợn chỉ được ăn 80% khẩu phần ăn và vẫn phải hoạt động 100% sức
lực và khả năng cho thịt. Đọc đến đoạn này, thế đóe nào cũng có thằng cười khẩy
anh và nói: “Lịt mẹ lãnh tụ, toàn lo bò trắng răng. Lợn đói thì liên quan đóe
gì đến em”. Thưa chú, hãy đọc đoạn sau để thấy nó liên quan rất nhiều đến chú,
những con bò ngơ ngác đóe hiểu tương quan giữa nợ xấu và cuộc sống của những
con bò.
Về mặt sinh học, khi 100 con lợn do chỉ được ăn
80% lượng thức ăn cần thiết nên sức khỏe sinh sản và khả năng cho thịt của đám
lợn suy dinh dưỡng này sẽ giảm đi nhanh chóng. Và tất nhiên, khi những con lợn
này đại diện cho những doanh nghiệp vừa và nhỏ, những doanh nghiệp thứ cấp chỉ
còn có nguồn dinh dưỡng bằng 80% mọi khi nhưng vẫn phải chạy căng sức và “giả
vờ” là vẫn được ăn no thì lượng đạm, lượng thịt của lũ lợn này đóe bao giờ giúp
các chú ỉa ra một bãi đầy đạm và đầy khoáng.
Các chú có bao giờ vắt tay lên trán mà nghĩ tại
sao mình ỉa càng ngày càng ít đi không? Các chú có bao giờ nhìn thấy lượng
thịt, lượng mỡ từ những con lợn của mình càng ngày càng ít, càng ngày càng khó
kiếm đi không? Các chú có bao giờ tự hỏi tại sao những năm 2004 mình ỉa to, ỉa
ngon, ỉa dễ, ỉa to thế mà đến năm 2012, khi tăng trưởng hàng năm vẫn được công
bố đều đặn xấp xỉ 7-10% thì, số cứt các chú ỉa ra nó lại càng ngày càng nhỏ dần
và cái gia tài xây trên cứt của các chú cứ cụt dần, cụt dần so với đô và vàng
không?
Và nếu, không giải quyết được căn nguyên của
việc thừa nhận chúng ta đã mất mẹ nó 20% cứt thì chúng ta sẽ vẫn tiếp tục sản
sinh ra một thế hệ lợn suy dinh dưỡng và kéo theo một cộng đồng ỉa ít, ỉa nhỏ,
và ỉa manh mún. Khi trong đầu chỉ có nghĩ đến làm sao có một bữa no, thì lúc
đấy xã hội sẽ xảy ra cướp bóc, xảy ra đâm chém. Và sau khi đâm chém, cướp hiếp,
số cứt sẽ tuồn vào ma túy, mại dâm để quên đời! Có thể điều này đã không còn là
viễn cảnh. Nó đang xảy ra ngay quanh anh, và chú. Chỉ có điều nó chưa xảy đến
với tầng lớp anh, và chú thôi. Anh nhắc lại, không phải nó KHÔNG xảy ra với anh
và với chú, mà nó CHƯA xảy đến mà thôi!
Đến đây anh đã giúp các chú trả nhời cho câu
hỏi, thực sự ta có cần 12 tỏi của đế cuốc hay là không? Anh biết, bạn Lọ Ruồi
và đồng bọn, lũ đấy tuyền là bạn anh cả đấy, đang phải lên gân, đang phải làm
giá để việc vay mượn này đóe ảnh hưởng gì đến thể diện cuốc da, và đóe bị rơi
vào cảnh buộc phải vay với những điều kiện mà thế hệ con anh, con các chú sẽ
oằn lưng ra trả bằng chủ quyền, bằng danh dự cũng như bằng sự can thiệp chính
trị.
Cho đến lúc chưa nghĩ ra được cách nào thì các
chú đừng bao giờ hi vọng có chuyện giảm giá điện, giảm giá xăng, giảm thuế
doanh nghiệp, giảm thuế doanh thu. 20% cứt đã bốc hơi, đóe tận thu thì các chú
cho anh ăn cứt, phỏng?!?!
Dưng đế cuốc cũng đóe phải loại vừa, vì vừa đã
đóe phải đế cuốc! Các bạn cũng có các tính toán của các bạn. Và thòng lọng đang
được đưa ra!
Thòng lọng là thòng lọng gì? Đưa ra là đưa ra cái
gì? Tại sao chúng ta buộc phải đưa cổ vào thong lọng đó dù không hề muốn. Nếu
các chú còn nhã hứng đọc, còn nhã hứng đốt thời gian cho những loạt bài bốc
phét vô bổ của anh thì anh hẹn các chú mai một, khi anh rảnh, anh sẽ biên bài
thứ 3 trong loạt bài [Khủng – Hoảng – Cơ – Hội] để cho các chú ngẫm nghĩ và
tung hô lãnh tụ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét