Tôi lần đầu nhìn thấy ngực phụ nữ là năm lên 7-8 tuổi. Kỳ thực lúc đó không thể
gọi là ngực, vì con trai và con gái đâu có khác gì nhau. Thời bao cấp, máy nước
tập thể là nơi vui nhất, để chiều chiều lũ trẻ xúm xít xung quanh cái vòi lúc
chảy lúc không. Chả phân biệt giới tính, đám con trai thì tồng ngồng ra mà tắm,
lũ con gái thì ý nhị hơn với cái xi líp bé tí xíu. Thế mà cuối buổi lại có đứa
con gái thẹn thùng lấy áo sơ mi tấp lên ngực rồi e ấp đi về.
Tôi ngạc nhiên và ngốc nghếch hỏi mẹ: Sao nó lúc tắm cởi trần ko ngượng mà ra về lại thế nhỉ. Mẹ chỉ cười và cốc một cái rõ mạnh vào đầu: Nó là con gái, biết ý tứ thế là tốt. Nhưng thôi, cậu còn bé hỏi chuyện đó làm gì
Tôi ngạc nhiên và ngốc nghếch hỏi mẹ: Sao nó lúc tắm cởi trần ko ngượng mà ra về lại thế nhỉ. Mẹ chỉ cười và cốc một cái rõ mạnh vào đầu: Nó là con gái, biết ý tứ thế là tốt. Nhưng thôi, cậu còn bé hỏi chuyện đó làm gì
Cấp 2, thích cô bạn lớp trưởng ngồi trên một bàn ,đơn giản vì bạn ấy học giỏi.
Có lần cô bạn bị ngã, mảnh chai cào chảy máu đẫm cánh tay trái. Mình lớn trước
tuổi nên thầy chủ nhiệm bảo cùng thầy đưa bạn lên y tế trường. Cô y sĩ cởi áo
bạn ra để băng lại. Bạn quá đau và sợ nên chả quan tâm tới ý tứ nữa, và vô tình
đập vào mắt thấy hình như bạn hơi khác với mình. Cũng ngạc nhiên nhưng không
chạy về hỏi mẹ. Có lẽ lớn thêm một chút rồi, ai lại hỏi mẹ chuyện đó. Chuyện
rồi như gió thoảng mây bay.
Lên cấp 3, thưở đói kém nên con gái dậy thì muộn. Hết lớp mười mà cấm có đứa
nào biết tới cái áo con. Có chăng thì ý nhị mặc một cái áo phông ngắn tay nho
nhỏ bên trong. Con gái trông như con trai, tồ tồ và ngố ngố. Mãi đến năm giữa
lớp 11, một bạn chuyển từ chuyên ngữ sang, mang cái văn hóa ăn mặc của cánh dân
chơi đó vào, thế là cả lớp thi nhau về nhà bắt mẹ mua đồ cho mặc. Loáng một
cái, tuổi dậy thì ầm ập tới, tới đầu năm 12 gái đã ra gái, trai đã ra trai. Cả
lớp dã ngoại ở Cúc Phương. Đi bộ lên cây sấu ngàn năm, dừng giữa đường nghỉ mệt
cùng cô bạn. Nhìn khuôn mặt đỏ hồng bừng bừng nắng, giọt mồ hôi chảy dài trên
cần cổ trắng ngần rồi mất hút vào trong vầng trăng non phập phồng thở mạnh,
lòng tự nhiên thấy xôn xao quá. Về nhà soi gương, ôi kìa đã lún phún mấy sợi
râu non, trứng cá lỗ chỗ hai gò má, hình như mình hết thiếu niên rồi.
Lên đại học là một cái gì đó khác hẳn. Mấy cậu nhóc gần nhà gọi mình là chú,
chú sinh viên, nghe oai và hãnh diện thế. Và chú sinh viên cũng bắt đầu biết
liếc trộm con gái, biết làm duyên cho áo trong quần và đi giầy moka quả chuông,
hiểu rằng bao cao su để làm gì và háo hức khi ông anh xòe cho xem mấy quyển
Playboy. Cuối năm nhất thì đã biết rung động, cưa cô bạn học cùng trường, gái
Tuyên Quang, lại con một ông to to nên thuê nhà ở riêng. Chuyên lôi đình đấy,
những năm 92, 93 sinh viên ngoại tỉnh 100% ở ký túc xá của trường, ai ra ngoài
được coi là giàu có, hợm của, ăn chơi và thậm chí... hư hỏng. Một quãng thời
gian thì cũng được ôm em, lần đầu gần gụi phụ nữ, ngực áp lên ngực, tim em đập
thình thịch trên tim tôi, người cứ run bần bật, tối về bỏ cả ăn còn đêm thì mất
ngủ. Lâu lâu rồi thân thiết hơn, đến nhà cùng em nấu cơm, lăng xăng xuống bếp
chợt thấy em cúi xuống rửa rau, bộ quần áo mặc nhà mỏng manh sao che nổi thời
con gái. Đứng chết trân chả nói được câu nào, cho tới khi em ngẩng lên, dang
tay che vội, mặt đỏ bừng bừng và luống cuống. Ôi cái thời ấu trĩ, đèo nhau chỉ
sợ bị bạn bè nhìn thấy mà trêu, cầm tay nhau thì ngất ngây vì sung sướng, hôn
nhau thì hoang mang cả tháng vì sợ có bầu.
Một đêm hè, trời mưa, mưa như đổ nước xuống đường. Đạp xe đưa em về nhà, em
ngồi trên dóng xe quốc, nước mưa chảy bết trên đầu, hòa với hương bưởi trên tóc
em thành hương thơm nhè nhẹ ngất ngây. Tới đầu ngõ dừng lại nói mấy lời bâng
quơ. Một chiếc xe tải quẹt qua, dưới ánh đèn sáng rực, qua làn áo sơ mi mỏng
đẫm nước, vầng ngực mênh mông phập phồng. Tôi say và em say, sự va chạm thật
ngọt ngào. Em thuộc về tôi và tôi thuộc về em.
Em là người đầu tiên đưa tôi sang thế giới của những gã đàn ông trưởng thành,
về phía tôi cũng vậy. Sau dòng đời xô đẩy, em và tôi mỗi người một ngã rẽ. Chục
năm gặp lại, em đã lập gia đình, có baby, mập ra nhiều, đằm hơn và đôi mắt
không còn vẻ long lanh rừng rực ngày nào nữa. Em khẽ nói: Em bây giờ xấu nhiều
anh nhỉ. Quả thực em có thay đổi, mặn mà và đàn bà hơn. Em đã yên bề gia thất
và kỷ niệm nên chỉ là kỷ niệm, nhưng vầng ngực đẫm nước mưa mênh mang năm nào,
tưởng chừng đã chìm sâu trong tim óc, lại đôi khi …...
Ra trường, va đập nhiều hơn. Có hôm tiếp khách hàng từ Sing từ Taiwan sang với
vài em escort girls sexy từ đầu tới chân, vừa làm đồ trang điểm trong đàm phán
vừa làm thú vui giải trí lúc rảnh rỗi thư giãn. Những bộ ngực và đôi mông được
trả cả trăm Mỹ một ngày thì có lẽ nếu ai chê thì hẳn là: Nho còn xanh lắm.
Nhưng bấy giờ đã biết bình thản với những bộ ngực đẹp, biết quay mặt đi mà cứng
cỏi trong việc giúp sếp đàm phán. Lại có những đêm ngồi vật vờ bên chai
Tequilla ở Roxy, Apocalypse, lơ mơ nhìn mấy chị nạ dòng đến đong Tây, cứ hứng
lên là vừa nhảy vừa vạch ngực ra rồi cười ré. Mấy chị cũng lạ, trông dừ dừ, xấu
xấu, nát nát, thế là lũ expats làm việc tại Việt Nam chết mê chết mệt. Thằng
thì bỏ cả vợ ở quê để rước về, thằng thì bán hết gia sản rồi mang sang đây lập
nghiệp, có thằng cá biệt mua mấy cái biệt thự và hào sảng cho các chị đứng tên
để mong hạnh phúc muôn đời, ai dè làm thủ tục xong thì chị " chào thân ái
và quyết thắng " mời anh ra đường và về cố quốc.
Có lần cùng ông anh, dân làm ăn ở Đông Âu về, đi chơi Hạ Long. Ông anh móc đâu
ra một em tuổi teen, chả hiểu Việt Kiều hay Việt Cộng, nhưng lúc nằm tắm nắng
trên boong, em mặc bikini mỗi bên nhỏ bằng 3 ngón tay, thì mấy thằng em dù có
nể mặt ông anh tới đâu cũng không nén nổi một câu chửi thề. Ông anh mặt vênh
thượng, nhưng đến tối sau vài chai và liếc trộm thấy em về phòng nghỉ thì đành
thú thật ngực bơm đấy, trông thì đẹp nhưng sờ không thật. Thằng bạn làm bác sĩ
thẩm mỹ nghe thấy nhau nhảu: Em cũng nghi nhưng anh nói mới tin. Chỗ em làm thi
thoảng có những đứa vào khám ngực còn đẹp hơn nhiều, nhưng sờ vào như quả bóng
bay, chả có tí sinh khí con người gì cả. Vợ em có lần cũng đặt vấn đề đi chỉnh
sửa ngực nhưng em trừng mắt cấm tiệt, bảo cô sửa thì tùy, nhưng xong thì đừng
hòng bắt tôi chạm vào nữa.
Đi làm, quen một em gái văn phòng. Chân dài thăm thẳm, da mịn như nhung, khuôn
mặt xinh đẹp, bị mỗi cái các cụ gọi là : Một nghìn xôi năm nghìn lá. Có lẽ vì
thế mà mỗi lần đi chơi gần gụi, em thật nồng nàn nhưng khi tiếp xúc mạnh bạo em
đều tìm cách né tránh. Cũng lạ, em Tây học về, nụ hôn đầu em chủ động trao tôi,
và ngoài mẹ ra, em là người đầu tiên mua tặng tôi underwear. Vậy cớ sao em lại
tránh tôi, cho mãi tới một ngày, trong sự đam mê ngọt ngào mà em trót quên đi
mặc cảm, để rồi sau đó thì bẽn lẽn kể với tôi rằng em sợ tôi chê. Ôi, em nhỏ bé
của tôi ơi, mọi thằng đàn ông trên đời này đều có thể ngất ngây bởi núi lửa
rừng rực, nhưng tôi sẽ chết vì sự nồng cháy của em. Em tin tôi, tin vào sự say
đắm của tôi, để sự tự tin và mạnh mẽ giới tính cháy bùng. Thời gian đó tôi và
em như tan vào nhau, cho tới tận ngày em bỏ tôi đi lấy chồng.
Cuộc đời như một trang sách. Hết trang này lại háo hức mở sang trang kia đọc
tiếp. Tôi kinh nghiệm nhiều hơn, nhìn một cô gái mười phần có thể đoán bảy cái
gì thật cái gì giả. Tôi gặp em bên lề một buổi party. Bộ váy đen khoét rộng cổ
làm tôn lên vầng ngực trắng ngần. Tôi ngợp trước sự phồn thịnh của em. Có cảm giác
một cái gì đó tràn ra, trải dài mênh mang và luôn giãy giụa tìm cách bật tung
ra ngoài. Tôi nhanh chóng và may mắn chinh phục được em, rồi đắm chìm trong đam
mê lửa tình. Em là người thành đạt và giỏi giang, ở cả ngoài đời, cả trong nhà,
trong phòng. Em giàu ham muốn, nhiều tham vọng, rất biết sử dụng cái gì mình có
để thu phục đối phương. Mỗi lần đi bên em, tôi luôn tự hào xen lẫn ghen tức khi
những gã đàn ông vượt qua cả phép lịch sự thông thường mà chăm chăm nhìn em rồi
trầm trồ, nhưng sau đó cũng kịp tỉnh táo mà nhận ra rằng có lẽ tôi cũng chỉ là
một trong số gã đó, chỉ may mắn hơn chút ít. Chuyện gì đến cũng phải đến, lâu
lâu tôi vẫn gặp em trong party này nọ, vẫn cái kiểu ăn mặc xẻ ngang dọc như
thế, vẫn những động tác đầy gợi cảm nhoài người lấy đồ để mấy kẻ đối diện chết
trân, và trang phục có lẽ càng ngày càng quyến rũ hơn. Rồi em cũng lấy chồng,
một đối tác của em, già đời và giàu sụ.
Có lẽ sẽ là bất tận với những câu chuyện về tạo hóa đã ban cho đàn bà. Nhưng
anh tôi, trong một đêm đông bên ché rượu nóng mà gật gù: Với tao, ngực đàn bà
đẹp nhất và thiên thần nhất khi cho con bú. Tôi hẫng về câu nói này, vì với
tôi, đôi khi chỉ là 1 định nghĩa viển vông: nơi mà ta có thể gối đầu lên đó nằm
ngủ yên lành, và nghe em thầm thì kể về câu chuyện: Có một người, yêu anh đến
cháy lòng….
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét