Đọc RNU không ai có thể phủ nhận rằng cuốn sách nói rất nhiều
đến tính dục và những hành vi thể xác, tuy vậy hầu hết những cảm nhận (Có thể
là cảm nhận chân thực hoặc giả vờ, tôi không quan tâm đến điểm này lắm) đều
chung ở một điểm là tính dục trong RNU không hề dung tục và tầm thường, tại sao
vậy?
Đầu tiên, tính dục nói chung nếu bỏ đi những khía cạnh mà mọi
người thường cho nó là xấu xa và trụy lạc thì nó chỉ đơn thuần là một hoạt động
trong những hoạt động sống của con người, nó đơn giản như ta ăn uống, ngủ hay
chơi một trò chơi nào đó vậy, tính dục theo nghĩa này chưa và không bao giờ
tách khỏi đời sống của con người, từ thuở sơ khai nó đã là như thế, không có gì
kinh khủng, không có gì ghê ghớm trong hành vi dục tính theo nghĩa này cả, và
nếu như vậy có phải con người với những suy nghĩ phức tạp đã làm cho nó trở nên
xấu xa và thấp kém đến như thế ? Tôi nhớ trong truyện kiếm hiệp của Kim Dung có
những chi tiết về “Kiếm ý ”, đại loại là khi người ta luyện kiếm đến mức siêu việt rồi thì
chẳng cần đến kiếm nữa, thay vào đó có thể chỉ là một cành cây, một chiếc lá…
là có thể lấy mạng người nhanh hơn cả ý nghĩ của mình, có thể Kim Dung bịa ra
những chi tiết này nhưng ông đúng ở một điểm rằng khi ý thức của con người đã
đạt đến một trình độ đỉnh cao, đến ngưỡng “ giác ngộ ” (Theo phật giáo) thì
tất cả những hành vi cho dù ngu xuẩn nhất hay thông minh nhất cũng chỉ là
phương tiện mà thôi.
Vì thế, hững hành vi dục tính trong RNU nếu bị ai đó cho rằng nó
dung tục và trụy lạc thì có lẽ người đó vẫn chưa “ thoát ” được, tôi nghĩ tính dục trong RNU đã đạt đến trình độ “ Kiếm ý ” như Kim Dung mô tả vậy (Khi đọc đến đoạn Toru & Midori lần
đầu tiên khám phá nhau, tôi phì cười vì những câu thoại của cô gái, với Midori
mọi chuyện tự nhiên như cô đang đánh răng hay chải tóc vậy, cái cách mà cô xem
xét, nâng niu, cô khen của quý của Toru hay sau khi giúp anh giải tỏa nó,
gần giống như cô vừa chọn được một món trang sức vừa ý : tự nhiên - thoải mái
và thích thú …)
Trong RNU các nhân vật đều có một cái gì đó không bình thường :
cô đơn, đau đớn và bất ổn. Nhìn rộng ra 1 tí, thế hệ thanh niên Phương Tây và
Nhật Bản ở thời điểm đó là thế hệ sau chiến tranh thế giới thứ 2, một thế hệ
vừa mới cảm nhận được sự khủng khiếp của chiến tranh, của sự hủy diệt và hơn
hết là cảm nhận được sự tàn ác kinh khủng nhất của con người đối với con người,
đồng thời với thời kỳ thế giới chuyển mình với sự biến đổi nhanh chóng của tiền
bạc, vật chất. Họ cô đơn, đau đớn và bất ổn, niềm tin bị đổ vỡ và thay vào đó
họ tìm đến cứu cánh là tình dục và ma túy, là âm nhạc của Jim Morrison, của Bob
Dyland, của The Beatles và câu nói nổi tiếng của Lennon : Make love not war. Trong bối cảnh ấy, RNU đem đến cho các nhân
vật của mình sự cứu rỗi là tình dục, và cao hơn nữa : Cái chết. Vì thế, tính
dục trong RNU không còn là sự giải tỏa bản năng tầm thường và dung tục, nó là
sự cứu rỗi, sự giải thoát, hãy xem cách mà Naoko giúp bạn mình (Kizuki và Toru)
giải tỏa những ham muốn, nó không còn là một hành động bản năng bình thường
nữa, nó như một sự vỗ về, một sự an ủi cho những cô đơn và dằn vặt của
bạn mình (Tôi tin chắc trong khía cạnh này Toru & Kizuki chắc chắn xem
Naoko là vị nữ thánh của mình). Điều mà Naoko mang lại cho bạn mình không đơn
giản là tình dục, nó là sự “ cho ”, sự dâng hiến : " Nhỡ mình không bao giờ khỏi thì sao?
Nhỡ mình không bao giờ có thể làm tình nữa thì sao? Cậu có yêu mình như thế này
mãi được không? Liệu tay với môi có đủ cho cậu mãi được không? …..”
“ Hãy đơn giản trong suy nghĩ và trong cách sống của mình ” – Tôi nghĩ một phần thông điệp của RNU là như
thế. Bản thân con người là sự mâu thuẫn, phức tạp và giằng xé nội tâm, có cảm
giác đời sống càng văn minh, con người càng hiểu biết thì càng phức tạp hơn, tự
mâu thuẫn mới chính mình. RNU không như thế, có vẻ ý đồ của tác giả Haruki
Murakami là giải tỏa cho mọi người (Hoặc cho chính mình) sự phức tạp và giằng
xé đó, và tính dục qua miêu tả của ông cũng vậy : giản dị như chính hơi thở.
Hãy nghe Naoko kể cho Toru về nhưng trải nghiệm của cô với Kizuki : "Quan hệ trai-gái của bọn mình cũng thực
sự khác thường. Dường như cơ thể hai đứa được gắn liền với nhau ở đâu đó. Nếu
tình cờ phải xa nhau, một lực hút đặc biệt nào đó sẽ kéo hai đứa lại với nhau.
Trở thành người yêu của nhau là việc tự nhiên nhất trên đời của bọn mình.
………………Bởi vì bọn mình không làm gì sai. Bọn mình chỉ làm nhưng
gì phải làm. Bọn mình vẫn luôn cho nhau xem mọi chỗ trên người. Gần như là bọn
mình cùng sở hữu cơ thể của nhau.
………………Bọn mình hầu như không biết tí gì về những nỗi khắc khoải
của tình dục hoặc tâm trạng đau khổ đi kèm với sự trưởng thành của bản ngã mà
bọn trẻ bình thường đều phải trải qua trong tuổi dậy thì. Bọn mình hoàn toàn
cởi mở trong tình dục, còn về bản ngã thì vì bọn mình đã thu hút nhau và chia
sẽ với nhau đến mức đó rồi nên cũng chẳng có ý thức gì về nó nữa. Cậu có hiểu
mình nói gì không ?".
Vượt lên trên những rào cản của đạo đức, tính dục trong RNU là
hơi thở của cuộc sống, là lẽ tự nhiên để tồn tại, là phương tiện để chúng ta
thấu hiểu và chia xẻ cho nhau hoặc cao hơn nữa nó là sự thoát thai, sự giải
thoát trong thế giới đầy rẫy sự biến đổi phức tạp, những cuộc chiến tranh cắn
xé triền miên giữa con người và những quan niệm như những cái lồng sắt, những
cái nhà tù nhốt ta vào để rồi suốt đời vùng vẫy trong cô đơn và khắc khoải. Để
kết thúc , xin trích dẫn một câu hát của The Beatles : “ Speaking words of
wisdom : Let it be ”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét